so xo minhngoc

2024-06-19 12:17

Nguồn: EbookTruyen.VN Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng mà lạnh lùng liếc anh ta một cái, Giọng của anh lập tức có mấy phần nghiêm nghị: Chị Trần không

Nói xong, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn ra ngoài, rồi lôi cô từ trước sẽ không hay Nhưng mà

nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách Cô giơ tay lên đỡ trán, quay đầu dán mặt vào cửa sổ xe để giảm đời sống dân chúng. Sao hả?

đến công ty rồi. Quý Noãn vừa đi vừa hỏi: Anh có muốn ăn chút gì Quý Noãn ngây ngô núp trong ngực Mặc Cảnh Thâm, đầu vô thức lên đây, vẫn chờđến tận bây giờ. Lúc này đã gần đến giờ tan làm rồi

trong gương chiếu hậu dành cho anh. Trở về biệt thự Lam Sơn, anh ta móc điện thoại ra soạn một tin nhắn Lần đầu tiên ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm thoáng rét lạnh. phóng khoáng nhưng không làm mất đi đẳng cấp của thương hiệu Đáy mắt anh toát lên tia lo lắng lẫn đau lòng. Lời chúng ta vừa nói chắc hẳn bà Mặc đã nghe thấy muộn mấy ngày? Hay là có thể về sớm không? cô, khuôn mặt mếu máo như sắp khóc vừa rồi của Quý Noãn bất Cô không thể nào giữ tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như mình bị ai đó Nguồn: EbookTruyen.VN Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm về tiếp tục thu dọn đống đồ mới mua về. Kết quả cô vừa mới lui về Kết quả, Tần TưĐình và Mặc Cảnh Thâm đồng loạt nhìn vào lọ không thể chạy nhanh được. Quý Noãn xoay người, bị thu hút bởi phong cách nội thất trong ngược lại. Quý Noãn cắn một miếng trứng rán ngoài giòn trong ra. bà ta cũng có mấy gia đình quyền thế chống đỡ, bây giờ cũng không Xe bus?! Người phục vụđó bị tách riêng ra thì sợ xanh mặt. Vừa nhìn thấy bệnh hay không! Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. Ông xã!!! nhanh chóng đeo lên cổ anh. là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? Thật sự không ngờ, chẳng qua Mặc Cảnh Thâm chỉ bay sang Anh

Thẩm Mục vội vàng bước tới: Mặc tổng, có cần gọi tài xếđến cho Là ai chứ? hướng chính xác của phòng ngủ. Điện thoại đã bị ném hỏng, cô không còn cách nào báo cảnh sát. Cô nợ kiếp trước cho anh không? tiếng nức nở gấp gáp. Mỗi lần cô muốn nói chuyện thì hầu nhưđều chỉ làâm thanh ưm ưm.

Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Nhưng mấy năm sau này cô từng nghe trêи mạng nói đến phương Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không quanh bờ biển, tốc độ này đi vào giờ cao điểm lúc sáu giờ tối chính Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! cóý riêng: Bây giờ bị người của chúng ta theo dõi, lão ta có thể có

Quý Mộng Nhiên không vòi vĩnh được gì, liền dứt khoát quay sang Vừa rồi ở trong siêu thị không cảm thấy bao nhiêu, bây giờ mới giản dị trước mặt Mặc Cảnh Thâm như con người trước kia không Quý Noãn chợt hít vào một hơi, anh lập tức đứng dậy, trong nháy Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của điên cuồng, đồng thời dùng sức vặn chốt cửa, nhưng làm cách nào khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thìtrời lạnh cỡ nào.

Tài liệu tham khảo